Cái cảm giác nhìn từng người thân trong gia đình tôi qua đời mà bản thân thì không làm được gì khiến tôi thay đổi quyết định chuyển từ Sư phạm sang học Cao đẳng Dược
“Sinh – lão – bệnh – tử” là những giai đoạn mà một con người phải trải qua trong cuộc đời của họ. Quy luật ấy, không ai có thể tránh khỏi, sinh ra, lớn lên trưởng thành rồi già, ốm đau bệnh tật, rồi qua đời. Biết vậy, nhưng cái cảm giác nhìn từng người thân trong gia đình tôi qua đời mà bản thân thì không làm được gì.
Khoảng thời gian này của bốn năm trước, khi tôi nghe tin bà ngoại tôi không may mắc bệnh ung thư ruột bác sĩ nói trong ruột của ngoại có một cục bướu nhưng lành tính. Tôi cảm thấy rất lo cho ngoại, hằng ngày tôi điều gọi điện thoại hỏi thăm sức khỏe ngoại. Và tới một ngày ông ngoại nói với tôi cục bướu đó nó đã trở thành ác tính, nước mắt của tôi cứ rơi không ngừng.
Từ niềm đam mê Sư phạm tôi chuyển qua học Cao đẳng Dược
Sau đó, bác sĩ kêu mổ cứ nghĩ rồi sau khi mổ thì sẽ không sao nhưng bệnh ung thư mà 10 người mắc bệnh thì không ai có thể qua được. Tuy vậy, nhưng gia đình tôi vẫn sống một cuộc sống vui vẻ và hạnh phúc, trong khoảng thời gian ngoại ở trong bệnh viện được họ hàng gần xa đến thăm, ngày nào ngoại cũng cười rất vui. Mỗi khi tôi nhìn thấy nụ cười của ngoại thì tôi biết ngoại khi ấy đã không còn bận tâm gì đến căn bệnh ung thư ấy.
Rồi một năm cũng trôi qua, khoảng thời gian tết tôi về thăm ngoại, bệnh tình của ngoại không giảm mà còn ngày càng nặng có lúc tôi nhìn thấy ruột ngoại đau lên, tôi hỏi: “ngoại có sao không ?”. Để con đi nói với mẹ và dì nhưng ngoại vì không muốn để gia đình lo lắng nên kêu tôi đừng nói. Sau những mỗi lần đau lên như vậy thì bác sĩ nói bây giờ muốn duy trì thời gian sống thì phải làm hóa trị, khi đó gia đình cố gom góp những gì có được để duy trì tiếp cho những lần hóa trị.
Đào tạo Dược sĩ Cao đẳng Dược theo chuẩn Bộ Y tế
Thấm thoái đã hai năm trôi qua, những ngày tháng ấy ngoại tôi sống cùng với chất hóa học. Lúc đó, tôi đặt cho bản thân mình một câu hỏi: “Một người khi sống chung với các chất hóa học nhưng vậy sẽ có thể duy trì sự sống ấy được bao lâu?”, tôi rất sợ ngoại sẽ rời xa tôi mãi mãi. Và cuối cùng điều tôi lo lắng nó cũng xảy ra, xe cấp cứu chuyển ngoại về quê và kêu gia đình chuẩn bị tinh thần.
Khi đó tôi rất muốn về thăm ngoại như lại trong thời gian thi nên mẹ không cho tôi về, cho đến ngày cuối tôi chỉ còn thi 1 ngày nữa là về với ngoại, như không kịp nữa rồi. Ngoại tôi đã không còn, và đó cũng là năm cuối cùng gia đình tôi đón tết cùng ngoại.
Địa chỉ nộp hồ sơ tuyển sinh Cao đẳng Dược năm 2019
Mọi chuyện không dừng ở đó gia đình tôi chỉ trong vòng 1 năm mấy mà tôi lần lượt mất đi từng người thân một: tiếp là ông nội, dượng hai, dượng năm,…. Bản thân tôi thì không giúp được gì cả nên tôi đã tự hứa với bản thân mình là không để một ai trong gia đình của tôi rơi xa nữa. Tuy từ trước tới giờ ngành tôi yêu thích là sư phạm, nhưng cảm giác mất đi người thân còn đau hơn là không học ngành mình thích. Có lẽ tôi không được may mắn như mấy bạn khác, tôi đã cố gắng để vô đại học Phạm Ngọc Thạch nhưng không được.
Và tôi quyết sẽ không bỏ cuộc ở đó mà tiếp tục học cao đẳng rồi liên thông đại học vì tôi muốn trở thành một Dược sĩ giỏi để giúp gia đình, người thân, mọi người trong xã hội có thể kịp quay về quê gặp người thân của mình chứ không phải rơi vào tình cảnh như tôi. Tôi tìm hiểu và biết được Trường Cao Đẳng Y Dược Sài Gòn là trường đào tạo sinh viên theo tiêu chí “ Sâu Y Lý, Giỏi Y Thuật, Giàu Y Đức” đó cũng là những điều tôi mong muốn khi được làm một Dược sĩ.
Tôi tin tưởng sau khi tôi học xong ở ngôi trường này tôi sẽ làm được điều mình muốn và nhà trường sẽ giúp tôi trải nghiệm thực tế những gì mà sau này tôi sẽ gặp ngoài xã hội này. Mong sao mỗi bạn sinh viên Cao đẳng Dược, Điều dưỡng, Y học cổ truyền, xét nghiệm của Trường Cao Đẳng Dược Sài Gòn sau khi ra trường điều trở thành một người có ích cho xã hội.
>> Mời bạn tham khảo và theo dõi thêm bài viết
Leave a Reply